23 tháng 3, 2012

Kết quả là đây

Nhìn con gái yêu tự ăn uống mà mẹ mừng lắm. Con ngồi bàn ăn cùng cả nhà, dùng đũa gắp những gì con thích ăn. Một bữa ăn của con phải kéo dài gần 1 tiếng cơ và mẹ vẫn phải nhắc liên hồi. Nhưng chả sao cả, quan trọng là con tự ăn và ăn những gì con thích. Mẹ đã vượt qua mọi khó chịu, thậm chí mỉa mai vì muốn dạy con tự lập để có được thành quả như thế này. Nhưng chẳng sao cả. Cuối cùng thì con cũng làm được những việc con có thể mà không cần phải ai giúp đỡ. Hình thành ý thức là điều quan trọng hơn hết. Mẹ thi thoảng lại xem lại cái đĩa ghi chương trình Dạy con tự lập mà mẹ tham gia để có thêm quyết tâm và tự điều chỉnh lại mình.




Mấy hôm trước, mẹ đánh con 1 trận rất đau. Đánh con xong mẹ ôm con khóc. Cũng chỉ vì con hư quá, ăn uống không tập trung. Từ sau hôm đó, con nghe lời mẹ hơn. Mẹ buồn hay khóc là con cũng khóc rồi gọi mẹ ơi rất xót xa. Con cũng sợ mẹ buồn nữa. Nhưng để làm được mẹ vui thì con vẫn chưa biết đâu :) Con gái mẹ cũng lớn hơn nhiều rồi và rất hiểu chuyện. Trộm vía con lắm.
Tối hai mẹ con chơi xếp hình này.



Con tự xem hình và xếp được đấy. Hình nào khó thì mẹ lại hướng dẫn. Dạo này lại thấy con ít đồ chơi rồi. Lại chuẩn bị công cuộc update đồ chơi cho con thôi :)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét