26 tháng 3, 2012

Giai đoạn 'vì sao' bắt đầu

Ba ngày gần đây, Minh Anh bắt đầu bước sang một giai đoạn mới. Buồn cười thật, mẹ cảm nhận các giai đoạn của Minh Anh rõ nét lắm nhé. Con bắt đầu sang giai đoạn tìm tòi, sáng tạo và luôn mồm với các câu hỏi vì sao.
Một buổi tối, con nằm lên người mẹ rồi bắt đầu câu chuyện thế này:
- Con tôm có chân không hả mẹ?
- Có con ạ. Con tôm có nhiều cái chân lắm. Nó dùng chân bơi bơi trong nước ý.
- Vì sao con tôm lại bơi trong nước hả mẹ? (Lúc nào cũng 'hả mẹ' ở cuối câu hỏi, nghe yêu lắm)
- Vì nó giống con cá con ạ?
- Thế con cá có chân không mẹ?
- Không con ạ. Con cá bơi bằng vây.
- Vì sao con cá bơi bằng vây hả mẹ?
- Vì nó sống dưới nước mà con. Nó còn thở bằng mang nữa. (Mẹ bắt đầu loạn chưởng nên đánh lạc hướng)
- Thế nó có mũi không mà nó thở bằng mang hả mẹ?
- Nó có mũi nhưng vì nó ở dưới nước nên phải thở bằng mang. Bla bla...
Phù phù, trả lời con toàn phải đánh trống lảng thôi. Mẹ phải đi mua cẩm nang các câu hỏi vì sao mất thôi.

Lại còn thế này nữa. Tối mẹ cho con nghe 1 bài hát mà cậu bé mồ côi Uudam hát. Con ngồi cạnh mẹ rồi bắt đầu hỏi:
- Sao con nghe buồn thế? Bài này có phải là bài hát buồn không hả mẹ.
- (Mẹ ngạc nhiên vì con cảm nhạc chuẩn quá) Đúng rồi con ạ. Bài này buồn lắm vì bố mẹ bạn ý mất rồi.
- Vì sao bố mẹ bạn ý mất hả mẹ?
- Vì bố mẹ bạn ý bị tai nạn ô tô.
- Vì sao bố mẹ bạn ý KHÔNG CẨN THẬN để bị tai nạn ô tô thế mẹ?
- VÌ bố mẹ bạn ý ngồi trong xe mà không nhìn được ra ngoài.
- Vì sao bố mẹ bạn ý không nhìn được ra ngoài?
- Bla bla bla...

Hôm chủ nhật, trước khi đi cầu siêu cho ông mẹ cũng nói chuyện với con.
- Vì sao lại đi cầu siêu cho ông hả mẹ? Cầu siêu để ông quay lại với mình hả mẹ?
- Vì ông mất rồi, ông phải về ở với các cụ.
- Vì sao ông mất rồi hả mẹ?
- Vì ông già rồi mà con.
- Vì sao ông lại già hả mẹ?
- Vì ông sống qua nhiều năm tháng rồi con ạ.
- Vì sao ông lại sống qua nhiều năm tháng?
- Chính vì thế nên ông mới mất mà con.
- Bla bla bla...

Con gái tôi đấy. Mẹ cứ phải động não lắm ý.
Mấy ngày nay con quay lại chơi bộ pattern block này. Lần đầu tiên con tự xếp nhé. Đây là hai ngôi nhà, nhà bên trái là của con, bên phải là của bạn Dế. Hai nhà có 2 cái chân màu xanh lục ý, còn bên cạnh là cái cây xanh. Con 'diễn giải' với mẹ như thế. Bắt đầu quá trình sáng tạo rồi đây. Phải nói rằng mẹ cứ mừng rơi nước mắt ý. Xúc động vô cùng trước mỗi tiến bộ của con yêu.

Còn đây là cây thông

Đang chơi thì chợt nhớ ra ở lớp, thế là ngồi thế này rồi bảo mẹ: con ngồi thiền giống ở lớp. Mẹ cứ gọi là mắt tròn mắt dẹt ý.

Rồi ôm cả đồ chơi để 'thiền' này :D (không biết trong đầu có gì 'rối bời' như người lớn mà phải thiền :D)

Yêu con thật đấy. Nhiều đêm nằm nhìn con ngủ, mẹ cứ thầm hỏi: tại sao mẹ lại có đứa con gái đáng yêu, tình cảm mà lại tinh tế thế này cơ chứ :x

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét