4 tháng 11, 2010

Bà ngoại lại đi rồi!

Bà bay tối qua. Mẹ không đưa bà ra sân bay được vì muộn quá. Lúc đó chưa buồn, tối về ngủ cũng chưa buồn. Nhưng sáng nay sao buồn thế. Sẽ không còn cái cảm giác vội vội vàng vàng về sớm từ 3h chiều với bà và con. Cũng sẽ không còn những buổi tối bà rửa bát, mẹ lau nhà, giặt giũ. Rồi những lúc ba bà cháu mẹ con chụm đầu cười đùa rung cả nhà. Biết bao giờ mới có được. Nghĩ nhiều lại thấy thương bà, thương ông. Mỗi người 1 ngả, chả ai được gần con gần cháu. Lúc nào cũng trong tâm trạng thấp thỏm, chờ mong, cô đơn, trống trải. Nhiều khi mẹ cứ tự hỏi: liệu có sai lầm ...?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét