22 tháng 11, 2010

Con bé lắm mồm nhất trên đời!

Tình hình là rất tình hình. Cái mồm Minh Anh dạo này nó hoạt động hết công suất, từ lúc đi học về cho đến lúc con nhắm mắt đi ngủ. Nói nhiều khủng khiếp, hỏi thì cũng thôi rồi là hỏi. Nhiều lúc bố còn phát cáu vì muốn nghỉ ngơi mà con thì cứ léo nhéo bên tai. Chỉ có mẹ là chịu khó 'hùa' theo con thôi. Thì phải có người nói chuyện với con chứ.

Có mỗi vụ đi ngủ thôi mà con sẽ thế này:
Con: Mẹ ơi Minh Anh ngáp ngủ rồi. Ăn sữa rồi đi ngủ thôi!
Me: mẹ pha sữa nhé. (Uống sữa, đánh răng xong xuôi)
Con: Mẹ tắt ti vi đi.
Mẹ: Ừ, mẹ tắt nhé. Ti vi cũng đi ngủ thôi.
Con: Mẹ ơi gối của con đâu?
Mẹ: Gối đây!
Con: Gối ôm đâu rồi?
Mẹ: Gối ôm đây.
Con: Chăn của Minh Anh. Mẹ đắp chăn cho Minh Anh đi nào!
Mẹ: con nằm xuống để mẹ đắp cho con nhé.
Con: mẹ ềnh xuống.Con ềnh tay mẹ nào!
Mẹ nằm xuống cạnh con.
Con: Tý của Minh Anh! (Hai cái tay lần lần áo mẹ)
Nằm được hai phút, thì: Mẹ dậy ra. Mẹ ru con đi! Mẹ bế con!
Mẹ bế con lên, hai cái tay lại lần lần: tý của con!
Được hai phút thì lại: Mẹ ềnh xuống.
Mẹ kiên nhẫn nằm xuống, con lại bắt đầu: Mẹ hát con cò bé bé đi!
Mẹ hát nhỏ nhỏ cho con nghe.
Con: Mẹ xoa lưng cho con!
Mẹ vừa hát vừa xoa xoa, gãi gãi cái lưng.
Hic, khoảng nửa tiếng như thế thì nàng ý mới bắt đầu lim dim ngủ. Mẹ cũng đờ đẫn cả người. Dạo này cái quy trình này nó chuẩn lắm, con thực hiện đủ không thiếu bước nào cả đâu. Được cái là con 'yêu cầu' rất rõ ràng, không có mè nheo đâu. Muốn cái gì là nói cái đấy, mẹ cũng dễ dàng đáp ứng hơn. Nhiều lúc chỉ bực mình vì con không ngủ nhanh như trước là 5-10 phút, giờ cứ phải 30 phút lăn lộn thì mới bắt đầu ngủ. Có lúc muốn cáu lắm ý, nhưng mà cứ phải tự nhủ: sắp ngủ rồi, sắp ngủ rồi, mình mà cáu nó lại tỉnh mất. Kiềm chế cao độ!

Cái mồm Minh Anh đúng là nó như tép nhảy ý. Không ngừng nghỉ tý nào trừ lúc ngủ.Hôm qua đi taxi, mẹ con mình nói chuyện thế này:
Mẹ hỏi: Con tên là gì?
Con: Con tên là Minh Anh.
Mẹ hỏi tiếp: thế trường con tên là gì?
Con: Bi Anh Tanh (Baby Einstein)
Mẹ: bố con tên là gì?
Con: bố tên là Béo.
Mẹ: mẹ con tên là gì?
Con: mẹ tên là Thư thối.
Mẹ: nhà con ở đâu?
Con: nhà con ở Hoàng Cầu?
Đấy, trả lời đâu ra đấy. Mà mẹ không mớm cho tý nào đâu đấy nhé. Là con tự nhớ và nói chuyện với mẹ như người nhớn ý. Yêu thế không biết.

Mai con gái mẹ được 23 tháng rồi. Sắp 2 tuổi rồi đấy. Mẹ mong con hay ăn chóng lớn, ít ốm thôi. Mẹ con mình cùng phải phấn đấu cho tương lai sắp tới chứ! :)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét