9 tháng 2, 2011

Ngày đầu tiên đi học sau Tết!

Sau 5 tuần nghỉ học tránh rét, hôm qua con đi học trở lại. Cô giáo kể là buổi trưa con không ngủ mà nằm khóc. Mẹ thương quá, sốt hết cả ruột gan. Tối về hai mẹ con nằm ôm nhau ngủ. Minh Anh đang ôm ti, tự nhiên ngẩng mặt lên nói chuyện với mẹ.

- Hôm nay con khóc thin thít mẹ ạ. Cô Thuận nằm cạnh. (Ý là con khóc nên cô phải nằm ngủ cùng)
- Khóc thút thít con ạ. Thế làm sao con khóc?
- (Ngập ngừng...) Cô Thuận, cô Duyên, cô Thuận,... cô Duyên mắng con.
- Mắng thế nào hả con?
- (Hét ầm lên, mắt cười tít) Đi ra con chuột!
- Thế làm sao cô mắng con.
- (Ậm ừ, ngập ngừng, suy nghĩ rồi bật ra...) Tại Minh hư.
- Minh hư thế nào?
- Minh hư.
- Thế lần sau Minh ngoan nhé để cô không mắng!
- Vâng ạ.
Thế là 2 mẹ con ôm nhau ngủ tiếp.

Dạo này Minh ăn nói trôi chảy và gãy gọn lắm. Nói gì cũng thêm 'mẹ ạ' vào, nghe thương lắm. 'Mẹ bế ngủ mẹ ạ', 'mẹ xoa lưng mẹ ạ', mẹ đánh đít thì cũng vừa mếu máo vừa 'mẹ yêu con mẹ ạ'...

Từ lúc Minh tròn 2 tuổi, Minh bị ăn đòn nhiều lắm. Mẹ quân phiệt dã man luôn. Con mà hư, mè nheo, không nghe lời ... là mẹ tụt quần cho 3 phát vào đít. Đỏ đít luôn ý chứ. Cái bài này là mẹ học từ bố mẹ Bi Bo. Không cho con vào nề nếp từ nhỏ về sau sẽ càng khó khăn. Có những lúc đánh con xong, nhìn con khóc, ôm mẹ mà mẹ xót ruột, lại ôm con vào lòng. Nhưng vẫn phải nghiêm khắc với con và kiên trì giải thích vì sao con bị đòn và nhắc nhở con lần sau không thế nữa. Mẹ luôn luôn bắt đầu bằng: Minh Anh, nhìn mẹ. Chỉ đến khi còn nhìn vào mắt mẹ, mẹ mới bắt đầu nói. Minh chưa hiểu hết đâu nhưng thấy mẹ cáu là: con xin lỗi mẹ, lần sau con không thế nữa. Thế đấy... Cái tuổi lên 3...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét