30 tháng 3, 2011

Minh Anh nói này...

Dạo này Minh Anh rất thích cầm quyển truyện lên rồi tự sáng tác. Cả nhà nghe Minh Anh này:
- Cầm tờ báo của mẹ lên đọc: ngày xửa ngày xưa... có một mẹ Thư... đang ngồi đây (liếc nhìn mẹ)... rất là yêu con... nhất trên đời này.
- Ngày xửa ngày xưa... có một mẹ Thư... xinh đẹp... ngoan ngoãn... nghe lời Minh Anh ^0^ (nghe đến đoạn xinh đẹp mẹ đang sướng...)
- Cầm sách lên nhìn tranh con nói: có bạn vịt, lợn và gấu... chơi với nhau... trong công viên.
Con vừa tự sáng tác vừa ngẫm nghĩ, rất chậm rãi, nghe yêu ơi là yêu.

Sáng nay ngủ dậy con dặn dò mẹ: mẹ nớ, mẹ đi học nớ, chiều về với con nớ!

Tối ngủ mẹ mặc hai áo để con không bị lạnh. Con giằng giằng cái cổ áo rồi bảo mẹ: mẹ ơi con khó chịu lắm. Mẹ cởi bớt áo ra.- Cởi ra tối ngủ con bị lạnh đấy. - Nhưng mà mẹ ôm con thôi.

Con mách mẹ: mẹ ơi bố cắn mông con đứt đuôi mẹ ạ (giọng nũng nịu). Bố hay dọa cắn mông Minh Anh nhưng không hiểu sao con lại nghĩ là là 'đứt đuôi'.

- Mẹ ơi mẹ có râu không mẹ?
- Mẹ không có râu con ạ. Chỉ bố mới có râu.
- Con mèo cũng có râu nữa. (À hóa ra là con chơi với con mèo, đang nghĩ đến râu mèo).
- Đúng rồi, con mèo có râu.
- Thế ông nội có râu không mẹ, bà nội có râu không mẹ, bà ngoại có râu không mẹ, ông ngoại có râu không mẹ?
-> Mẹ bấm bụng cười để từ từ giải thích là ông có râu, bố có râu còn bà và mẹ không có râu.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét