4 tháng 1, 2010

Đi bộ đội

Cân nhắc và suy nghĩ mãi, bố mẹ đã quyết cho con đi bộ đội. Và ngaỳ đó đã đến.
Cả đêm mẹ không ngủ được, cứ chập chờn, cứ suy nghĩ, cứ băn khoăn...
Sáng ra, 2 mẹ con cùng dậy. Mẹ hò cả bố dậy nữa để phụ mẹ. Đánh răng, rửa mặt, thay quần áo cho con xong, bố đèo 2 mẹ con ra nhà trẻ ở gần nhà, cái trường mà năm lần bảy lượt mẹ đến xem rồi cân nhắc.
Bố Minh Anh dã man, thả mẹ con xuống rồi đi luôn, để lại một mình mẹ ở lại, gặm nhấm cái cảm giác ngày đầu tiên con đi bộ đội.
Con vẫn như mọi khi, không lạ ai cả. Con theo ngay cô giáo, mặt mũi bừng sáng với những đồ chơi mới, người mới và một môi trường mới - khác hoàn toàn với ở nhà. Trong khi mẹ hý hoáy viết đơn nhập học ở ngoài thì trong lớp cô đã cho con ăn. Ăn xong con lại được cô bế vào lớp chơi. Ai cũng bảo trộm vía con mẹ, không khóc tiếng nào, không lạ ai và ăn ngoan lắm.
Mẹ đã xin nghỉ cả ngày để ở lớp với con. Nhưng mẹ không dám vào, chỉ dám đứng từ xa quan sát con thôi. Mẹ không dám để con nhìn thấy vì thấy mẹ là con aaaa đòi ngay. Con hào hứng với đồ chơi mới, con nhún nhảy theo tiếng hát của cô, con tranh đồ chơi của bạn (thậm chí còn tiu cho anh cu Tiến 15 tháng khiến anh ý khóc nhè), mắt con sáng long lanh quan sát xung quanh...
Mẹ đứng ở ngoài mà cảm giác cổ cứ nghèn nghẹn, nước mắt chỉ muốn trào ra. Thương con quá. 12 tháng trời ở nhà với mẹ, được cả nhà chăm sóc cẩn thận. Thế mà giờ con đã phải đi bộ đội rồi. Sẽ không có người thân bên cạnh con nữa. Con phải tự mình ở trong một môi trường mới, với các cô và các bạn.
Ở đấy 2 tiếng, mẹ thâý bất tiện cho các cô nên mẹ về. Mẹ đi bộ về, vừa đi vừa suy nghĩ. Không còn cảm giác gì khác ngoài cảm giác thương con vô hạn. Thương con bé bỏng quá. Thương con còn non nớt quá. Mà mẹ thì không nghỉ làm hơn được nữa. Mẹ thấy buồn nữa, thấy bất lực...
Ăn trưa xong mẹ lên phòng. Đáng nhẽ giờ này 2 mẹ con mình đang ôm nhau vui đùa, mẹ đang cho con ti để chuẩn bị ngủ trưa. Mẹ không còn nhiều sữa, nhưng mà ngực vẫn đang căng tức vì hôm nay không có con ti. Mẹ nhớ con bé 1 tuổi của mẹ quá. Thương con quá.
Nhưng dù sao thì mẹ vẫn tin vào con gái mẹ. Ngay từ nhỏ con đã tỏ ra có cá tính và bạo dạn rồi. Mẹ tin con sẽ hoà nhập tốt và tự lập tốt.
Ngày đầu tiên của con và của mẹ... Chiều nay mẹ sẽ đón con thật sớm. Mẹ yêu con!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét