9 tháng 3, 2010

Đi bộ đội lần 2

Sau tết đến tận bây giờ, con vẫn ở nhà, chưa trở lại lớp vì bị ho. Thời tiết thay đổi thất thường, nóng rồi lại lạnh, mẹ sợ con lại ốm. Tuy nhiên tối hôm nay là tối thứ 4 rồi con phải ngủ với bác giúp việc nhà mình. Mẹ đành chấp nhận cho con đi ngủ lang, đi bộ đội lần 2. Và mẹ cũng phải cai sữa lần 2. Mẹ con mình đành phải cố gắng vài tối thôi. Đợt này mẹ mệt quá, không đủ sức để thức đêm nữa. Công việc chưa thuận lợi, ông ngoại chuyển về TH ở, con vừa trải qua một đợt ốm dài,... Mẹ phải lấy lại sức thôi để còn 'chiến đấu' tiếp.
Minh Anh của mẹ đợt này có nhiều tiến bộ lắm. Đầu tiên phải kể đến 'vụ' tự xúc ăn. Thật ra mẹ cũng không ngờ lại rèn con nhanh đến thế. Mỗi ngày vào bữa ăn buổi tối khi mẹ cho con ăn, mẹ chuẩn bị cho con bát và thìa riêng. Sau khi đeo cái yếm máng, con tự ngồi vào ghế của mình, mẹ đặt cái bát và thìa của con lên bàn. Mẹ xúc ít một cháo vào bát của con, chỉ 2,3 thìa thôi. Những buổi đầu tiên, con ngoáy cái thìa loạn xạ, cháo văng tung toé :D. Kết thúc bữa ăn bao giờ cũng là công cuộc tắm rửa không thì con sẽ toàn mùi nước mắm. Nhưng chỉ vài ngày sau thôi, và đến bây giờ, sau khoảng 2 tuần, con xúc đã gọn gàng lắm. Mẹ vừa hướng dẫn con xúc, vừa hướng dẫn cầm thìa và bảo con nhai. Con tiếp thu nhanh lắm, trộm vía con ngàn lần. Mẹ vẫn đang đi tìm cái thìa vẹo cho con mà cửa hàng chưa có. Mẹ tin là có dụng cụ chuyên nghiệp, con sẽ có thể ăn một mình mà không cần đến sự hỗ trợ của mẹ như bây giờ. Thực ra thì mẹ chỉ có việc là xúc ít một cháo vào bát của con và giúp con gạt cháo nếu rơi ra khỏi miệng thôi. Nhưng cũng có những lúc con xúc được ít cháo, chắc là bực mình, con cầm cả cái bát nhựa đưa lên miệng, uống cháo như uống nước. Hic, mẹ choáng. Chắc ai nhìn thấy lại bảo mẹ cho con nhịn đói mất thôi. Con ăn như thuồng luồng ý, cái gì cũng đòi ăn và ăn không ngừng nghỉ. Thế mà chả thấy lớn gì cả, vẫn cứ 9kg từ hồi 11 tháng. Có lẽ cũng do những đợt ốm vừa rồi nữa.
Đợt này con đã biết biểu lộ cảm xúc một cách rõ rệt. Không phải là chỉ cáu gắt, ăn vạ, khóc nhè hay cười khanh khách đâu, mà con còn biết đùa có ý thức và bắt chứơc rất giỏi nữa cơ . Tại vì thế này này. Mẹ mua cái giỏ đựng đồ chơi có hình con vịt, bố Minh Anh mới nghĩ ra trò là cho đầu cho tay vào mồm con vịt rồi kêu cứu. Mỗi lần như thế Minh Anh sợ lắm, chạy ra kéo mồm con vịt, cứu bố ngay. Vài lần như thế, Minh Anh cũng bắt chước bố cho tay vào. Không chỉ cho tay vào đâu, mồm con chu ra hét thất thanh 'kíuuuuuuuu', mặt ngửa lên trời, biểu lộ sự nhăn nhó đau đớn. Cả nhà choáng váng luôn trước biểu hiện bất ngờ của Minh Anh. Con biết đùa và quan sát rất tốt những hành động của bố, thậm chí còn làm biểu cảm hơn bố ý chứ. Haha, con gái mẹ nhắng thật.
Mẹ sẽ update dần những tiến bộ của con, còn nhiều lăm. Giờ là mấy cái ảnh bố mẹ đưa con đi sở thú hôm chủ nhật 6.3







Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét