23 tháng 3, 2010

Minh Anh 15 tháng!

Hôm nay con gái của mẹ đã tròn 15 tháng tuổi. Nhanh thật đấy! 15 tháng rồi nhưng con vẫn là một em bé xíu, 9kg. Từ hồi 11 tháng bà ngoại chăm con đến giờ, bà đi, mẹ chả làm thế nào cho con lên cân được. Con ăn được, thế mà chả hiểu mọi thứ cứ đi đâu hết?
Hôm nay mẹ bị ốm nên phải nghỉ nhà. Mẹ phải tranh thủ update tình hình của con gái thôi.
15 tháng rồi, con đã nói và hiểu được rất nhiều từ nhé.
- Con có thể nhìn vào ảnh hoặc ngó ra cửa sổ hỏi: ai đấy?
- Con cầm túi đi làm của mẹ, kêu túi túi. Rồi con ngó vào trong, 'lục lọi' và hỏi: gì đấy?
- Có hôm mẹ đứng nấu cơm, con đứng trên gác gọi 'mẹ mơi', mặt buồn thiu trông thương ơi là thương, làm mẹ phải bỏ dở để lên với con ngay.
- Con đi đã vững rồi nhưng rất thích được dắt tay đi chơi. Con có thể nói được 'đi chơi', hoặc gọi mẹ, kéo tay mẹ đi và nói 'dắt tay', rồi nói 'đi bộ'.
- Có hôm con làm mẹ ngạc nhiên lắm. Mẹ lấy mấy cục pin để lắp vào cái đàn cho con, tự nhiên con nói 'lắp vào'. Mà lâu lắm rồi mẹ có lắp pin vào đấy đâu mà con vẫn nhớ.
- Cái này mới choáng cơ. Tuần trước mẹ đưa con về ông chơi và cho xuống cửa hàng đồ chơi. Con nhìn thấy con mèo ở chân cầu thang liền gọi 'meo meo'. Tuần này về mẹ con mình lại xuống đấy. Mẹ cứ thấy con đứng ở chân cầu thang rồi gọi 'meo meo' mà chẳng hiểu j. Dì Ỉn nhớ ra mới bảo, nó nhớ con mèo lần trước ngồi ở đấy đấy. Hic, mẹ chả nhớ mà sao con nhớ?
- Mẹ hỏi mèo kêu thế nào, con bảo 'meo meo'; mẹ hỏi chó kêu thế nào, con bảo 'gâu gâu', mẹ hỏi con voi kêu thế nào, con bảo 'voiiii', mẹ hỏi con hươu thế nào, con bảo 'hiêuuu', mẹ hỏi Minh Anh khóc thế nào, con ngoạc mồm kêu 'eeeee" =))
- Chơi chán đồ chơi hoặc sau khi đã tu xong bình sữa, con đưa cho mẹ bảo 'cất đi'. Nhìn bình sữa hết nhẵn, con chỉ ngón tay, chun mũi và kêu 'hết rồi'.
- Mẹ không thấy đứa trẻ nào thích nhỏ mắt nhỏ mũi như Minh Anh. Chỉ cần mẹ cầm lọ nước muối và bảo nhỏ mắt nào là con sẵn sàng nằm ngửa ra, chờ đợi mẹ nhỏ hết mắt đến mũi mà không hề phản ứng gì. Lạ thật?
- Mỗi lần vệ sinh mũi tai cho con xong, mẹ hay bảo eo ơi. Bây giờ con cũng cho tay vào ngoáy mũi và kêu'eo ơi'. Cầm cái j bẩn trên tay con cũng kêu eo ơi. Hehe
Con còn nói được nhiều chữ 2 từ lắm. Mọi người nói gì con cũng nhắc lại theo đầy thích thú. Còn 3 từ thì bập bẹ: úi giời ơi hoặc cúc cù cu.
Mẹ còn phải vui mừng vì đã 'huấn luyện' được Minh Anh đánh răng. Cái vụ này cũng lắm gian nan. Mẹ cứ tưởng là mua bàn chải về rồi để không cơ vì con không chịu. Nhưng rồi may quá con mọc răng. Nhân cơ hội ngứa răng này, mẹ đưa bàn chải cho con ngậm thường xuyên. Con thì sướng quá cắn lấy cắn để. Hehe. Thế là trúng kế thôi. Bây giờ thì ngon lành rồi. Đánh răng đã là một việc tất yếu vào mỗi buổi sáng khi ngủ dậy và buổi tối trước khi đi ngủ. Con cầm cái bàn chải ngậm rồi ngoáy khắp miệng. Mẹ cũng hỗ trợ thêm một tý, sau đó thì xúc miệng nước muối (thực ra là chép miệng mấy giọt nước muối sinh lý). Răng Minh Anh trắng tinh và lưỡi thì sạch bong.
Minh Anh đã ở nhà hơn 1 tháng rồi. Sang tháng con phải quay trở lại lớp học thôi. Mặc dù băn khoăn và suy nghĩ nhiều lắm nhưng với hoàn cảnh nhà mình bây giờ mẹ nghĩ việc này là cần thiết. Mẹ mong con ngoan và hợp tác với mẹ và cô giáo. Rồi mọi việc sẽ tốt đẹp thôi.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét